Thúy Nga: Alo, dạ,
chỉ hả? Chị khỏe không?
Cám ơn chị. Em vẫn khỏe
Ôi giời ơi.
Cám ơn chị nhiều nhá. Từ lúc chị dạy cho em cái “yêuga” ấy, nó cứ như ngồi thiền
ấy. Lòng nó cứ thanh thoát nhẹ nhàng. Nói năng không còn biết giận hờn ai là
gì. (“Yêu ga” = Yoga)
Em nói thật với
chị nhá, bây giờ mà có ai đến đây bóp cổ em chết, em cũng không dám trách mắng
gì đâu!
Dạ sao hả chị?
Vừa rồi chị vừa gặp con Yến à? Mẹ tiên sư bố cái con đấy. Em nói thật với chị
nhá. Nó hôm nọ nó bảo em nó không có tiền đi chợ. Nó vay của em 200,000 (hai
trăm nghìn). Mãi bây giờ, một tuần nay nó chưa trả. Em nói thật với chị nhá. Nó
mà ăn được cái tiền đó của em ấy, em cầu cho nó đi qua cầu thì cầu sập, mà đi
sông thì chìm thuyền, mà đi qua chợ thì ngang qua hàng trái cây vấp ngã vào quả
mít chết tươi. Không biết đâu là mít biết đâu là nó.
Sao chị? Đó
là em trù từ xa thôi. Chứ mà nó lại gần em, em tát một phát, đừng hỏi vì sao nước
biển màu xanh, mà rượu đế màu trắng, mà trán nó màu đen, mà mắt nó màu nâu, mà
mõm nó màu cà tím đấy nhé
Dạ. Dạ, chị
ơi, em phải tập “yêuga” lại rồi. Chào chị nhá. Hẹn gặp lại sau nhá.
Việt Hương:
Hello. Hello. Hello
Thúy Nga: Dạ.
Dạ, cái gì ạ?
Việt Hương:
Hello
Thúy Nga: Dạ.
Dạ xin lỗi. Người tôi toàn đồ thật. Không có đồ lô chị ạ.
Việt Hương:
Xin chào
Thúy Nga: Dạ,
xin chào bà. Dạ, xin lỗi, bà là ai ạ?
Việt Hương: Ồ
tôi là Cindy, Việt kiều Mỹ…
Thúy Nga: Chết
rồi, chết rồi bà ơi. Chắc bà nhằm rồi. Nhà tôi không có quen ai là Việt kiều cả.
Chẳng hay là bà tìm ai ạ?
Việt Hương: Tôi
kiếm anh “Húng” (“Húng” à
Hùng)
Thúy Nga: Bà
nhìn kỹ đi. Nhà tôi đất chật như thế này. Không thể nào trồng được rau húng.
Việt Hương:
Oh my God..
Thúy Nga: Bà
nhằm nhà rồi
Việt Hương: No…
Anh Húng, sinh viên khoa Văn, Hùng đô.
Thúy Nga:
Hùng đô…
Việt Hương:
Yeah (dé)
Thúy Nga:
Hùng đô
Việt Hương:
Dé
Thúy Nga:
Hùng đô là nhà ở đây này. Thế hóa ra đây là khách quý quen Hùng đô à?
Việt Hương:
Dé
Thúy Nga: Vậy
mời bà ngồi ạ. Dạ mời mời mời mời…
Ôi giời ơi, khách quý đến nhà
rồi, thảo nào vào thấy nó sang trọng ngay.
Thế bà ơi, thế
mời bà dùng nước nha. Chết rổi, xin lỗi bà, nhà hết nước. Thôi bà tạm hít khí
trời cho trong lành nhá, bà nhá. Khỏi uống nước. Bà ơi, thế tôi mạo muội hỏi
bà, có phải là chẳng hay con gái của bà quen thằng con trai của tôi không ạ?
Việt Hương:
Oh, no. Xin tự giới thiệu, tôi là người yêu của anh Hùng
Thúy Nga:……………..??????...............
Việt Hương:
Sao vậy. Ôi bà đừng chao đảo. Xin lỗi bà, nói chính xác hơn tôi là vợ sắp cưới
của anh Húng.
Thúy Nga:……………..
Ối giời ơi, ối giời ơi, ối giời ơi… Bà, bà… bà là vợ sắp cưới của thằng Hùng,
con tôi?!
Việt Hương:
Dé
No comments:
Post a Comment