Năm 2014, đi tìm nơi ở lâu dài, tôi chọn mua một ngôi nhà 3 tầng xây trên nền diện tích 40m2 ở quận 9, thành phố Hồ Chí Minh với giá hơn 4 tỷ đồng. Nghĩ gia đình sẽ sống yên ổn ở đây nhiều năm, tôi đầu tư thêm gần
500 triệu sửa nhà theo ý mình. Mặc dù con hẻm dẫn vào nhà chỉ rộng khoảng 2m, vợ chồng tôi không băn khoăn nhiều vì thấy địa điểm này khá đẹp, thuận tiện cho vợ chồng đi làm, lại ngay gần chợ, trường học, tới
trung tâm thành phố cũng không quá xa.
Nhưng chỉ ở
được mấy tháng, chúng tôi đã ngao ngán nhận ra có rất nhiều điều
không hề như mình mong đợi. Nhà có diện tích nhỏ, xây nhiều tầng gây bất tiện cho sinh hoạt trong gia đình. Chưa nói tới việc
lau dọn thì chuyện quản lý con cái cũng bất cập. Nhiều khi, vợ chồng tôi ở tầng
dưới, nghe tiếng động "khả nghi" của con ở tầng trên nhưng dù bước
lên rón rén thế nào thì tới nơi bọn nhỏ đã tỏ ra ngoan
ngoãn, đâu vào đấy.
Hẻm nhỏ, xe hơi không thể vào nên tôi phải mang xe
đi gửi ở nơi cách xa nhà cả km. Mỗi tháng phải đóng hơn một triệu đồng phí gửi
xe . Những lần mưa lớn, ra đến nơi để xe hay đi bộ từ chỗ gửi để về nhà thì vợ chồng, con cái đều
ướt cả.
Nhà gần chợ
- điều chúng tôi xem là điểm cộng trước đây - giờ lại làm chúng tôi vô cùng mệt
mỏi. Cứ tầm khoảng 4h sáng là chó sủa ầm ĩ, các hộ dân quanh nhà í ới gọi
nhau, kéo cửa xoành xoạch rồi rồ ga xe máy đi tới các chợ đầu mối lấy hàng về
bán. Vợ chồng tôi chủ yếu làm
văn phòng, suốt mấy
tháng đầu chưa quen, ai cũng phờ phạc vì bị đánh thức bất ngờ giữa đêm khuya.
Công việc,
giờ giấc sinh hoạt, và cách sống khác hẳn với hàng xóm cũng gây không
ít phiền toái. Chỉ cần tôi kéo cửa sắt mạnh một chút thì nhà bên cạnh lập tức
sang lớn tiếng góp ý, trong khi họ thản nhiên cải lộn, chửi nhau trước cửa nhà mình. Chưa kể, chó, mèo của họ tự
tiện đi vệ sinh trước cửa nhà tôi, nhưng sau đó không hề chịu dọn
sạch. Cuối tuần, đáng lý ở nhà nghỉ ngơi, thư giãn, chúng tôi hay tìm cách di tản
vì rất sợ họ ăn nhậu, hát karaoke từ trưa tới tối.
Chẳng những vậy, họ hay nhìn chúng tôi với ánh mắt săm soi. Những khi gia đình có việc, tụ tập
đông người một chút là thể nào cũng có người đi qua đi lại ngó nghiêng.
Quả thật,
sau cả năm về nhà mới, chúng tôi vẫn không thể nào hòa nhập, giao tiếp được với
hàng xóm xung quanh và cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống ở
đó. Giữa năm 2015, cảm thấy quá chán nản với cảnh sống
nơi đây, vợ chồng tôi quyết định bán nhà và mua một
căn hộ chung cư hơn 3 tỷ đồng ở khu vực quận 2.
Hiện giờ
chúng tôi ở trong một căn hộ cao ấp hơn 100m2 với 2 phòng ngủ. Mặc dù còn nhiều điều chưa như ý mình, tôi tạm thời thấy cuộc
sống thư thái hơn hẳn. Nơi tôi ở chỉ có 8 căn hộ trên một mặt
sàn nên khá yên tĩnh, dễ chịu. Các gia đình xung quanh đều là những người trí
thức, mỗi lần chạm mặt nhau luôn thể hiện thái độ thân thiện, dễ mến.
Tất nhiên
nhà mặt đất bao giờ cũng có những ưu điểm riêng của nó, nhưng có lẽ
trước khi chọn mua, bạn nên cân nhắc thật kỹ để tránh những phiền toái như tôi
gặp phải. Nếu có thể, ở thuê vài tháng trong khu vực đó sẽ giúp bạn biết rõ
hàng xóm ra sao, lối sinh hoạt thế nào, có phù hợp với gia đình mình không rồi
mới quyết định mua.
No comments:
Post a Comment